Tôi kể bạn nghe chuyện nhà tôi nha.Nhà tôi nghèo lắm!Sáng nào ba tôi cũng đạp xích lô chở má tôi đi bán kim cương.Anh chị e tôi ko có lấy đủ tiền để mua một trái banh nhựa,phải lấy mấy tờ 500.000 ngàn vò thành cục mà đá.Chị tôi thấy mọi người chơi nhảy dây mà thèm chạy về khóc với mẹ,mẹ tôi phải lấy mấy sợi dây chuyền vàng cột lại cho chị tôi chơi.Anh em tôi ko được đến trường bằng xe đạp,xe bus như bao bạn khác mà phải đi trực thăng để đến,tội lắm nhiều lúc ko có chỗ để đáp ba má tôi phải xây một cái sân bay gần truờng anh chị em tôi.Tôi thương ba mẹ tôi wá!!!!Tội nghiệp nhà tôi gê (